7 thg 7, 2015

[Hetalia] [Fanfic] Gender Bender

Author: Natsuki Nathalie Thanh
Disclaimer: Nhân vật thuộc về tác giả Himaruya Hidekaz
Summary: Loại thuốc thần kỳ của England do NorwayRomania cưỡng chế bắt làm
Rating: K+ (9+)
Pairings: Không cố định, nhưng nhiều hint nhất là RomaniaxBulgaria
Category: Supernatural, Humor
Status: Oneshot

Note: Cần một lời bình ... dù mình biết là fic này khá nhảm
  Lại một ngày bình thường xảy ra ở nhà Bắc Âu, tại sao lại là bình thường mà không phải là bình yên? Vì cái nhà này chả bao giờ bình yên được khi Denmark luôn làm ồn bằng mọi cách có thể và thể nào anh ta cũng sẽ chọc tức Sweden và cả hai lại nảy ra một cuộc cãi vã, đó chính là bình thường. Finland, hiển nhiên cũng sẽ lo lắng cho Sweden khi anh ta đánh nhau với Denmark nhưng hiện tại thì thứ khác còn đáng lo hơn chính là Sealand, đứa con trai mà Sweden đã mua trên eBay, thật thì anh cũng chả biết tại sao có một đứa trẻ được rao bán ở đó đâu. Và với 2 anh em Norway và Iceland, họ vẫn làm việc của mình, nhưng cứ 5-10 phút là sẽ có một đoạn đối thoại đặc trưng như thế này:
  “Ice, gọi anh là onii-chan đi.”
  “Không.”
  “Onii-chan.”
  “Không.”
  “Onii-chan.”
  “Không.”
  “Onee-chan.”
  “Anh có hiểu ý nghĩa của nó không thế?”
  Và hôm nay, Norway có dịp gặp lại EnglandRomania, 2 người bạn chí cốt của mình ở London.
  “Sao thế Nor, trông cậu có vẻ chán.” Romania chồm lên người Norway, nhưng cũng phải khâm phục tài năng của Romania khi nhận ra được các sắc thái biểu cảm trên khuôn mặt đồng tiền của Norway.
  “Romania, nói xem, tại sao Ice không chịu gọi tôi là bror như khi nhỏ, hồi nhỏ thằng nhóc đáng yêu đến thế cơ mà.”
  “Vụ đó thì tôi không biết, hỏi thử anh chàng tội nghiệp England đi, cậu ta là kẻ thất bại toàn tập trong việc trông trẻ đó, biết đâu cậu ta biết.” Chỉ tay về phía England, Romania lại chạy ngay đến chỗ Bulgaria và ít lâu sau sẽ nghe thấy tiếng hét của Bulgaria do bị anh chàng ma cà rồng nào đó “sàm sỡ”
  “England … à … Không thể nào.” Một hiển nhiên, England là người thất bại nhất trong việc nuôi dưỡng, từ America, đến Sealand, Hong Kong, Australia, New Zealand rồi India và cả đống khác nữa cũng không chịu nổi anh ta. Thở dài một cái, Norway tiếp tục đi vào phòng họp.
  “Onii-chan~”
  “Onii-sama.”
  “Japan-nii-chan”
  “France-nii.”
  Một loạt những âm thanh gọi lên cái từ mà anh muốn nghe nhất, là Belgium đang nói chuyện với Netherlands, Liechtenstein và Switzerland, Taiwan và Japan, Monaco và France. Đế ý kỹ thì những cô gái cũng hay gọi anh trai là onii-chan rất bình thường nhỉ, à, trừ Vietnam ra, cô gái dù được China và France nuôi dưỡng nhưng có vẻ cô không ưa gì họ cả, Hungary nữa, cô ấy đâu có anh trai nuôi hay gì đâu nhỉ. Con gái à. Một ý nghĩ xẹt qua trong đầu Norway.
  Cuộc họp diễn ra khá thành công ở nhà England nếu không nói đến việc France luôn gây hấn với EnglandAmerica thì cứ ăn hamburger liên tục, cũng may là hôm nay England kiềm chế rất tốt, chỉ nổi giận có 5 lần và trong chốc lát là hêt. Khi mọi người ra về, England cũng định đóng cửa thì đột nhiên một luồn khí lạnh vây quanh cổ England
  “Ai??”
  “Alo Eng, Romania đây~” Romania lại tiếp tục cái màn ôm cổ và hun cổ, cậu ta khá thích cái kiểu đó.
  “Gyuaaaaa, thả ra, thả ra, Romania!! Tởm quá đấy, chỉ vì tôi mặc đồ màu xanh không có nghĩa tôi là Bulgaria!!!”
  “Được rồi Romania, chọc nữa là có chuyện đó.” Norway từ phía sau kéo Romania ra và đánh mắt về phía vườn ngoài, America vẫn còn lảng vảng ở đó. Và Romania cười gian nhìn England, gian tình quá rõ.
  “ … Gì thế … sao tôi thấy có mùi nguy hiểm …” England ôm lấy bản thân như một hành động tự vệ trước cái mặt nguy hiểm của hai người bạn chí cốt.
  “Cũng chả có gì đâu, cậu biết cách chế thuốc biến đổi giới tính mà đúng không?”
  “Có … thì sao?”
  “Chế nó đi.” Romania cười
  “Không, rắc rối lắm, mà các cậu tính làm gì?”
  “Giúp Nor hàn gắn tình cảm với Ice.”
  “Dù thế nào thì vẫn không, thuốc đó khó ổn định lắm.”
  “Dù thế nào thì cậu cũng phải chế thuốc đó cho tôi.” Norway nói, đưa lên một cái USB nhỏ
  “Cái … cái gì thế?!”
  “Một thứ vũ khí. Cho tôi mượn máy tính xách tay của cậu nào.”
  3’ sau
  “Cái … cái … cái … cái quỷ gì thế này!!! Sao cậu có những thứ này!!??” England hét lên trong niềm xấu hổ cực độ, cái USB đó chứa đầy ảnh lúc anh còn nhỏ, anh thậm chí còn không hiểu tại sao Norway lại chụp được những bức hình đó khi mà chính cậu ta còn chưa biết đến anh. Điểm đáng xấu hổ của thời điểm đó là anh thường xuyên bị Scotland bắt nạt thể xác, bị Wale bắt nạt tinh thần, bị France chọc phá thường xuyên và người duy nhất còn biết băng bó an ủi anh nhưng cũng hay chọc anh chính là Ireland.
  “Fư cái này là hỏi được từ France, Scotland, Wale, Ireland và cả các nàng tiên cũng như những người bạn thân của cậu đó. Còn nữa, có những tấm khi cậu làm cướp biển này, khi cậu chăm sóc lũ em nhỏ này và rất nhiều nữa.” Norway đưa ra khoảng 4 cái USB nữa, điều đó làm cho England càng xanh mặt hơn và Romania cũng hiểu ra rằng cái độ nguy hiểm của Norway là rất cao, cậu cũng bị Norway uy hiếp bằng những tấm ảnh cậu chọc ghẹo Hungary, ồ, đó là bình thường, nhưng góc chụp làm cho cậu trông cứ như là đang tán tỉnh cô ta, và điều đó không tốt tí nào, cậu ghét Hungary là điều thứ nhất và Bulgaria sẽ không thích điều này đâu.
  “Tôi … tôi … tôi …” Một chút lý trí còn lại của Englan không cho phép anh làm như thế
  “Được rồi, làm thôi Romania.”
  “OK!” Nhân lúc England không để ý, cả hai chàng trai cầm tay anh và lôi anh xuống phòng chế thuốc bí mật, lại một lần nữa England không thể tin nổi, tại sao Norway có thể biết nhiều bí mật của anh đến thế cơ chứ!
  “Nào England, hãy giúp tôi đi.”
  “Điều đó …”
  “Chỉ một cái click thôi là tất cả sẽ được gửi đi, đến tất cả các quốc gia khác.” Ngón tay của Norway càng lúc càng hạ xuống nút enter, đến khi chạm rồi, chỉ cần một lực nhẹ thôi thì England đã không chịu nổi
  “Được rồi!!! Tôi chịu thua, tôi sẽ làm.” England nước mắt ròng rã bắt đầu lấy nguyên liệu chế thuốc, trong lòng không ngừng cảm thán Xin lỗi Iceland, anh đây xin lỗi nhiều lắm Ice à.
  Cùng lúc đó, nhóm Bắc Âu đang chờ Norway ở một quán nước
  “Acchu!” Iceland hắt hơi một cái rõ to, và như thường lệ, vẫn là Finland chu đáo mang theo khăn giấy
  “Chà, chắc Nor lại nói gì về Ice với EnglandRomania rồi.” Denmark cười, ở Norway thì chỉ có chuyện đó là dễ đoán.
  Trở lại với tầng hầm bí mật của England
  “Này … hai cậu có thể về rồi đấy …” England khổ sở vừa trộn thuốc vừa đọc thần chú
  “Chừng nào cậu xong và đưa thuốc cho tôi thì tôi sẽ về.” Norway thản nhiên ngồi đọc sách, còn Romania thì cứ đi qua đi lại lục lọi những thứ gì có thể lục lọi được, hiển nhiên là anh thường xuyên bị England bảo dừng lại nhưng anh sẽ chẳng bao giờ ngồi yên được một chỗ trong một nơi thú vị thế này đâu.
  “Haiz~ thứ này sẽ không hoàn thành sớm được đâu, cứ về trước đi, tuần sau tôi sẽ mang nó đến cuộc họp ở nhà Japan.”
  “Thật không?” Norway lại đưa ra cái đống USB
  “Thật!!! Nên cậu làm ơn xóa hết cái đống đó đi!!!!”
  “Dĩ nhiên là … không, vì biết đâu sau này tôi còn chuyện cần nhờ cậu mà. Đi thôi Romania
  “Này!!! Nor …!!!” Không tài nào đuổi theo NorwayRomania vì nồi thuốc còn dở dang, England chỉ biết thở dài than số mình khổ có thằng bạn chí cốt nguy hiểm đến thế.”
  Và đúng tuần sau, tại nhà Japan
  “Are? England-san … cái chai đó …” Japan đang đứng chào mọi người thì ngạc nhiên trước cái chai đựng thứ nước đỏ như rượu vang, anh không thích điều này đâu, England rất hay làm loạn khi say.
  “À , đây  … đây là một loại nước ép mà Norway nhờ tôi làm.”
  “Vậy à … Anh vào đi, 10’ nữa cuộc họp bắt đầu đấy.”
  “Tôi biết, vậy nhé.” Cúi chào Japan, England tiếp tục bước vào trong, và không ngoài dự đoán, NorwayRomania lại trốn ở một cái hốc nào đó và kéo England vào
  “Hai người đừng có hù tôi hoài như thế chứ. Tôi có định quỵt đâu, đây này, chỉ có tác dụng trong 2 ngày thôi, qua 2 ngày là thuốc sẽ bay hết phép và trở thành rượu bình thường.”
  “Vậy là tôi phải sử dụng nó ở đây à?”
  “Đáng tiếc là như vậy.”
  “Japan sẽ không thích điều này đâu ~” Romania cười
  “Bộ anh nghĩ là tôi muốn à? Thật là, tôi hết cách rồi! Mà Nor, cậu làm ơn xóa hết mấy tấm hình đó đi!”
  “Đây là quà tặng lễ vì giúp đỡ, hy vọng cậu sẽ thích.” Norway đánh trống lản bằng cách đưa ra một cái USB, nó khác với những cái có hình England trước đó.
  “Gì đây?” England có chút lo lắng
  “Cứ về xem đi rồi biết.” Thảy chiếc USB vào tay England, Norway cầm cái chai rượu pha thuốc đi mất, Romania cũng chạy ngay khi thấy Bulgaria.
  Cầm theo chiếc USB, England thở dài liên tục, trong lòng cũng lo lắng, cứ cầu xin mãi Tha lỗi cho anh đi Ice, hy vọng là sẽ không có chuyện gì rắc rối.
  Và tối hôm đó, tất cả cùng tập trung ở nhà tập thể của Japan. Ở một căn phòng nọ, Romania đang dụ dỗ Iceland uống ly rượu đặc biệt của England
  “Nè Ice, nhóc có biết uống rượu không?”
  “Tôi không uống rượu và đừng gọi tôi là nhóc.”
  “Uống thử đi, nước trái cây lên men thôi ~” Romania vẫn cực lực trong khi ở căn phòng ngay kế bên, Norway đang hồi hộp chờ đợi cái khoảnh khắc Iceland bị biến đổi giới tính. Lúc đầu thì anh nghĩ nếu như Iceland là con gái, biết đâu cậu nh1oc sẽ gọi anh là onii-chan một cách tự nhiên hơn mà không bị xấu hổ, nhưng giờ thì anh lại mong thấy được vẻ mặt của đứa em trai khi bị biến thành con gái thôi.
  “Không mà –” Iceland đã bị cưỡng ép! Romania không có kiên nhẫn nữa nên đã bóp mũi Iceland và dốc luôn phần rượu đò sóng sánh có trong ly. Trong khi đó, ở phòng kế bên Norway vừa bị Denmark phát hiện và làm phiền.
  Bộp một cái Iceland ngã xuống ghế, lý do mà cậu nhóc không chịu uống là do tửu lượng kém. Giống như Vietnam. Bỗng soạch, cánh cửa gỗ mở ra
  “Ể? Romania? Iceland sao thế?” Là Russia, anh ta đến vì nghe Japan nói ở đây có vài bức tranh khá là đẹp. Romania không biết nói gì, lặng lẽ kéo Iceland dậy, khoác lên vai rồi cố gắng nặn ra một nụ cười
  “Không có gì đâu, tôi đưa cậu nhóc về phòng đây.”
  “Vậy à~” Khi Romania vừa rời phòng thì Russia đã để ý đến chai rượu để trên bàn và một điều cực kỳ không hay là anh ta quyết định mang nó ra cho mọi người thử
Phòng nghỉ của nhóm Bắc Âu
  “Sao rồi Romania?” Norway kéo cửa ra nói nhỏ, hơi thở dồn dập, anh vừa mới đập Denmark một trận để anh ta buông tha cho anh
  “Uống rồi, nhưng ngủ say như chết rồi, tôi không biết là Iceland uống rượu tệ đến thế đấy.” Romania nằm thẳng cẳng sau khi lôi Iceland về phòng, Iceland không nặng, nhưng Romania cũng không mạnh, việc đưa một người con trai đang trưởng thành một quãng đường dài cũng rất là mất sức.
  “Thế chai rượu đâu rồi?”
  “………” Romania trầm mặc suy nghĩ, sau 5s thì anh nhớ ra và ngay lập tức mặt đen lại
  “Sao thế?” Norway bắt đầu nghi ngại
  “Để quên rồi …”
  Ngay lập tức, cả hai chạy đến căn phòng ban nãy để tìm chai rượu, khi đi ngang qua phòng tập thể thì bỗng có tiếng một cô gái gọi lại
  “Eh, Norway, Romania, lại đây nào, có chuyện này hay lắm nhé, nhìn này~” Một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc ngắn ngang vai, tóc cài hoa cùng một bộ trang phục trông khá giống trang phục truyền thống Ba Lan nhưng được cách điệu trông hiện đại hơn.

  “……” NorwayRomania im lặng
  “Eh? Không nhận ra à? Tôi là Poland đây~” Cô gái cười trong khi xoay một vòng cho chiếc váy bay lên bồng bềnh hay là đang cố gắng cho nó bay lên hết luôn
  NorwayRomania chết lặng
  “Uwah Poland, cậu lại đây nào! Bây giờ cậu là con gái nên đừng làm những trò như thế! Cậu là con gái thật sự đó!” Lithuania từ bên trong bước ra, rất may là anh ta không bị biến thành con gái
  “Lith … thuania … đây … đây là …” Romania run run chỉ vào Poland bản nữ
  “Tôi cũng không biết nữa, đang nói chuyện với cậu ta thì đột nhiên nghe póc một cái, rồi một làn khói hiên ra, ngay su khi khói tan thì đã như vậy rồi …  Russia-san, Belarus-chan và Latvia cũng bị y hệt.”
  “Gì cơ!!” Cả hai người kia giật nảy
  “Đây này, nhìn xem đi~” Poland mở cánh cửa kéo ra và một khung cảnh không tươi đẹp gì hiện lên trong mắt hai chàng trai
  Một chàng trai với mái tóc bạc cùng màu áo khoác dài màu đen đang cố đè một cô gái với những nét đặc trưng người Nga trong chiếc váy hồng, chàng trai đó nhìn thoáng từ xa có lẽ sẽ dễ bị nhầm lẫn là một chàng trai người Belarus bình thường, nhưng đôi mắt tím sắc lạnh cùng khuôn miệng cười hoang dại đó, không nhầm lẫn được, là Belarus, nếu như thế, thì cô gái đang bị cưỡng ép chắc chắn là Russia! Đằng sau là một cô bé nhỏ nhắn run rẩy, mắt rớm nước, bộ dạng đó chỉ có thể là Latvia.



  Phía xa trong phòng, 2 cô gái châu Á đang trò chuyện, Taiwan vẫn cười tươi rói bàn luận về cảnh Belarus bản nam đang đè Russia bản nữ, dù thấy cảnh 2 người này hoài nhưng mà tình cảnh ngày hôm nay lại tạo ra một cái thú vui kì lạ. Đang hăng gió, bỗng Taiwan nghe ‘póc’ một cái, khi cô quay đầu lại thì … Vietnam đáng yêu của cô đã biến thành một chàng trai rồi!!!
  NorwayRomania xanh mặt hơn nữa

  “Viet-nee, Viet-nee!! Viet-nee đáng yêu của em sao thế này!! Ngực đâu!!! Bên dưới!!! Á á á á á á á á á á!!!!!!!!!!!!” Sau một hồi sờ soạng cơ thể nam của Vietnam mà không cho cô gái, à mà không, là chàng trai một giây phản kháng, Taiwan đã sùi bọt mép ngất xỉu
  “Taiwan!! Sao chị còn chưa sốc mà em đã sốc đến mức này chứ!” Vietnam lay cô em gái của mình
  Một thoáng sau đó, hoàng loạt tiếng póc vang lên và một số người đã bị biến đổi giới tính.
Tại phòng Japan
  “Hey Japan, con mèo của cậu ngoan thật đó!” America liến thoắng nói
  “Tên nó là Mochi, cậu có việc gì cần tôi à?” Japan lặng lẽ ngồi chăm sóc chậu cây kiểng của mình
(Lời tác giả: Mochi là tên bịa, vì chú cún của Japan tên là Pochi)
  “À … cũng chẳng có gì … mà … cũng có … dạo này ấy … England …”
  “England-san …?”
  Póc
  Nghe tiếng động kì lạ, nó giống tiếng ống nước tre sau vườn nhưng thanh hơn, Japan quay đầu lại định hỏi Japan xem anh có nghe thấy không thì tí nữa Japan đã bye bye cái chậu kiểng mới mua. America đã biến thành một cái gái siêu sexy khi mặc chiếc áo gần như là áo ngực, và chiếc váy siêu ngắn, may là vẫn có chiếc áo khoác che bớt, Japan tưởng rằng mình sẽ phun máu mũi mất.

  “Japan-san!! Có chuyện không ổn rồi!” Tokyo, cấp dưới của Japan mở cửa cái soạch một cái, mặt tái mét, thở hồng hộc, có lẽ cô gái đã sử dụng hết năng lượng để chạy, vì sau khi thấy được cái hỗn cảnh ở phòng tập thể cô không thể nào giữ bình tĩnh nổi
(Lời tác giả: để Tokyo ở đây có 2 lý do, thứ 1 là ảnh hưởng từ bạn Ringo, thứ 2 là không còn ai tốt hơn để làm người loan báo, tiếp theo nữa theo lời bạn Ringo, Tokyo thật sự không thân thiết với Japan cho lắm.)
  Sau khi nghe Tokyo giải thích sự tình, America bản nữ cùng với Japan ngay lập tức chạy đến phòng lớn và mọi thứ đang dần trở nên hỗn loạn chưa từng thấy ở nhà Japan. Khuôn mặt Japan đen lại. Mọi người vẫn la lối om xòm vì sự biến đổi.
  “Mọi người …” Japan lên tiếng nhưng không ai nghe thấy được cả
  Ở đâu đó trong góc phòng, một chàng trai tóc vàng đang bị thách thức tinh thần vì một cô gái đang vây lấy mình, cùng với những tiếng ổn xung quanh càng làng cho cục tức ở trên đầu to thêm và
  “Tất cả IM LẶNG!! Những ai bị biến đổi hãy bước sang bên tay trái tôi, những ai không thì bước sang bên phải! Phải biết được tại sao mấy người bị như thế cái đã!”
  Ngay lập tức những người trong phòng được chia ra làm hai, bên bị biến đổi gồm: America, Belarus, hai anh em Italy, Latvia, Poland, Russia, Vietnam và cả Sweden.
  “Rốt cuộc là những người này có gì giống nhau cơ chứ? Tính cách đa dạng, chủng tộc khác nhau, không liên quan gì cả.” Japan trầm ngâm, trong khi đó NorwayRomania tiếp tục cúi gằm mặt xuống không dám ngẩng lên, mặt càng lúc càng đen.
  Bên ngoài bỗng nghe tiếng bước chân gấp gáp
  “Aiyah!!! Chuyện quái gì thế này aru!!! Mọi người nhìn này aru!!!” China xộc cửa chạy vào, có vẻ như anh ta cũng biến thành con gái, nhưng mà không có gì khác biệt mấy, ngoại trừ tóc đuôi ngựa đã thành tóc hai đuôi, và điểm đặc biệt … Korea bước đến trước mặt anh trai mình và bắt đầu, sờ soạng!
  “Phẳng lì daze! Aniki không mặc đồ con gái chứ daze! Phẳng lì đó daze!”
  Bốp
  Korea bị đá thẳng vô tường bởi China mặt đỏ phừng phừng:
  “Quá đáng aru!!” Có vẻ như China đã thừa nhận phần nữ tính của mình rằng anh không muốn bị ‘phẳng lì’

  Lại những tiếng bước chân dồn dập nữa, lần này một cô gái nhỏ, mặc một bồ đồ như là đồng phục học sinh, mặt đỏ rơm rớm nước mắt:
  “Romania!!! Anh cho tôi uống cái gì thế hả!!!!!”
(Thề là mình không tìm ra tấm nào hợp hơn mà có màu)
  Romania giật thót và ngay lập tức tất cả mọi người quay sang nhìn anh ta. Sweden bản nữ bước đến với ý định hỏi thử thôi nhưng ánh mắt của cậu ta làm cho Romania không thể nào bình tĩnh nổi
  “Tôi không cố ý! Tôi chỉ muốn giúp Norway cho Iceland uống thuốc đó thôi! Tôi chỉ để quên chai rượu một lúc thôi mà! Bulgaria~” Hết chịu nổi, Romania chạy tới ôm chầm lấy Bulgaria và leo ra sau lưng cậu bạn thân
  Vừa dứt như thế, Norway liền cảm thấy sát ý từ cậu em trai, à mà giờ là em gái Iceland
  “Nor-way anh-nên-giải-thích-đàng-hoàng-đi!”
  Sau vài phút kể lể sự tình của Norway, tất cả quyết định đi đánh thức England, người chế thuốc, người quyết định đi ngủ sớm. Nhưng kiểu đánh thức lại không nhẹ nhàng mấy vì nó được lên kế hoạch bởi America và thực hiện bởi Germany, JapanDenmark. England đang say ngủ thì GermanyDenmark sẽ giữ chặt anh ta và Japan sẽ ngay lập tức dùng dây trói toàn thân England.
  “Có chuyện gì thế?” England tức giận nhìn những người đã trói mình
  “Chuyện này đây.” Giọng nhẹ nhàng hơi cao của một cô gái vang lên, trước mắt England hiện ra một toán người lạ mặt, nhưng có vài nét quen thuộc.
  “Cô là …” England hơi lo
  “Tôi là Russia đây, anh hẳn phải biết cách biến chúng tôi lại bình thường chứ nhỉ?” Russia cười, không biết đào đâu ra một cái xẻng, một nụ cười rất là hăm dọa
  “… chúng tôi …” England đổ mồ hôi lạnh
  “Đúng đó, là tôi nữa England à.” America cười hằn học
  “Không biến lại cũng không sao.” Belarus nói, dĩ nhiên rồi, vì cơ thể này giúp cô có thế thượng phong hơn đối với Russia mà, và Russia cũng đen mặt, cười hăm dọa hơn nữa với England
  “Nhanh chóng chế thuốc biến lại bình thường đi aru!!!”
  Sau China là cả toán người khác gật đầu đồng thanh
  “Không … không có thuốc giải …” England trán đầy vằn xanh và đen, đổ đầy mồ hôi nói
  “Hửm? Anh vừa nói gì cơ!” Russia cười, mặt đen kinh khủng
  “Cho ba người họ uống loại thuốc này luôn đi.” Bỗng bên ngoài vang lên tiếng nữ khác nữa
  Khi tất cả quay ra, 3 cô gái mặc đồ có cách phối như tướng quân thời chiến, nhưng cách điệu hiện đại hơn đang nhìn chằm chằm England một cách đáng sợ, cô gái đứng giữa có mái tóc bạc hơi bù xù, 2 cô gái hai bên đều màu tóc nâu nhưng màu mắt khác nhau, cô bên phải còn cầm theo chai rượu mà England pha chế ra, nhưng chỉ còn một ít.

  “Are … 3 quý cô … à … không … 3 người là …” Japan lên tiếng
  “Spain đây~” Cô gái cầm chai rượu nói
  “Ể? Nếu đây là Spain, thì hẳn hai người này là … Prussia-san và France-san?! Ba người cũng bị à?”
  “Tôi bị trước, bị hai tên này đè ra như điên đấy!” Prussia nói, mặt cúi xuống cực kỳ đen, hai tay ôm người lánh lánh SpainFrance ra xa thêm vài cm nữa, trong khi đó thì Spain hứng chịu cái ánh nhìn không diễn tả được của Romano.
  “Trở về việc kia, mọi người nghĩ chúng ta nên bắt Norway, RomaniaEngland uống loại thuốc này thật à?” Vietnam gợi lại, ngay lập tức, những người bị biến đổi gật đầu, đang định bắt ép ba thủ phạm kia thì Norway đã tự giác đổ phần rượu còn lại vào ba cái ly và tự mình uống một ly. Ừm, cứ nghĩ là cậu ta sẽ uống thay cả phần RomaniaEngland chứ nhỉ. Nhưng mà đó là Norway nên hẳn cậu ta sẽ không chịu trận một mình rồi. Ngay sau Norway, Romania cũng lưỡng lự trước ly rượu rồi dứt khoát uống luôn.
  Còn lại England đang bị trói, mọi người quay sang nhìn anh chàng sâu róm. Trước ánh mắt gần như là ép buộc, England thở dài
  “Tôi sẽ uống, đừng nhìn như thế nữa, tôi cũng thuộc dạng bị hại thôi, cởi trói cho tôi đã.”
  Và sau khi 3 người đã uống, 2’ chờ đợi trôi qua và những tiếc póc lại vang lên. Norway bản nữ không khác gì mấy với mái tóc vàng dài và cọng tóc xoăn đặc trưng, bộ trang phục bị biến đổi cũng là kiểu áo thủy thủ thường thấy của Norway, chỉ khác là chiếc quần đã biến thành váy ngắn. Còn Romania, ờm, thật ra là một cô gái bình thường hết sức với áo đầm dài màu đỏ và chiếc mũ dây mà anh thường đội. England thì có chút đặc biệt hơn, hoàn toàn không nhận ra với mái tóc cam và đôi lông mày mảnh. Nhưng đôi mắt xanh lục bảo thì rất là đặc trưng. Và không hiểu tại sao lại là đồ nữ phục vụ.



  “Dù cho có khiến họ trở thành như thế, thì chúng ta có thể trở về như cũ không đây.” Vietnam lại thở dài, kéo theo đó là những lo lắng của những người bị biến đổi lẫn không bị biến đổi
  “Lúc nãy tôi chưa nói hết …” England ngập ngừng “Không có thuốc giải, nhưng sau 2 ngày là thuốc sẽ bay hết, chúng ta sẽ trở về bình thường thôi.”
  “Ể?” “Vậy à!!” “Sao không nói sớm!!” “Làm lo lắng nãy giờ.” Là những phản ứng thấy nhiều nhất sau đó.
  Và hai ngày sống thay đổi giới tính ra sao. Phải nói là cực hình đối với BelarusVietnam. Cái cơ thể con trai này, đã sống lâu đến thế nên họ cũng rất hiểu, nhưng mà, việc nghĩ đến sau này mình cũng có ngày phải dùng cơ thể đàn ông họ cũng chưa từng nghĩ tới. Từng sinh hoạt, tắm rửa, đều quá khó khăn, khi tăm họ còn không dám mở mắt nhìn chính thân thể của mình nữa. Belarus thì ghét ra mặt, cô thường xuyên lườm England cùng NorwayRomania với tất cả sát khí mà cô có, cộng thêm cái khuôn mặt con trai lạnh lùng nữa, EnglandRomania không khỏi lạnh sống lưng. Norway thì vẫn còn sức chống đỡ. Nhưng cái nhìn từ Vietnam mới thực sự là đáng sợ hơn hết, bình thường cô không bao giờ có biểu hiện gì quá đặc sắc trên khuôn mặt nhưng cái vẻ lạnh lùng có chút hơi hướm tức giận của khuôn mặt nam tính khiến cho bộ ba ma pháp luôn trong trạng thái tội lỗi cùng cực khi bị cô nhìn.
  Còn bên nam biến thành nữ, dù không chật vật cho lắm nhưng cũng không thích thú gì, cái cảm giác trống rỗng ở “phía dưới” khiến họ cảm giác như họ bị bệnh “khó nói”.
  Khi hai ngày trôi qua. Tất cả biến về như cũ, phải nói là thiên đường, ai cũng mừng phát khóc và đã bắt England, Romania, Norway phải cam kết là không được chế thuốc tầm bậy sử dụng bậy bạ trên người khác nữa, nếu không thì hình phạt biến thái nhất sẽ xảy đến.
  Vậy đấy, đó là 3 ngày kinh hoàng phải sống bằng một giới tính khác của một số quốc gia. Vậy còn bạn thì sao? Nếu như vô tình uống phải thứ thuốc đó của England, bạn sẽ phản ứng ra sao trong hai ngày?

  Extra đặc biệt chỉ có ở blogspot:
  Chiếc USB mà Norway đã đưa cho England.
  Sau khi vụ lùm xùm chuyển đổi giới tính ở nhà Japan kết thúc, Engalnd cuối cùng cũng được thả về ngôi nhà thân yêu của mình. Anh thở phào và năm lăn ra ghế, bất chấp nếu như Scotland có vô tình nhìn thấy và mắng anh té xác đi chăng nữa.
  Nằm từ lúc mặt trời còn nằm trên đỉnh đầu cho đến khi ánh hoàng hôn đã dần hạ xuống và mặt trăng bắt đầu lên cao, England mới từ từ, chậm rãi lê lết từng cánh tay gắng gượng đẩy mình ngồi dậy, cởi áo khoác. Anh bắt đầu chuẩn bị đi tắm. Khi thay đồ, anh vô tình sờ lại được cái USB màu xanh biển để trong túi quần.
  Sau khi tắm xong, vì tò mò nên anh đã mở nó ra xem và ít lâu sau đó, anh phun máu mũi liên tục. Vì sao ư? Vì cái USB đó toàn những bức hình cực hot, cực …, ở đủ mọi nơi của đứa em trai thân yêu của anh – America.
  “Yo England! Tôi có tí chuyện cần nói với anh này!” Bằng một cách nào đó (mà đến tác giả cũng lười suy nghĩ), America xông vào phòng England từ cửa sổ, rất may cho cậu là hôm nay ba người anh trai nhà UK không có nhà England, nếu không là cậu đã bị họ tẩn cho.
  “America!!!” England vội đập tắt luôn cái màn hình máy tính mặc dù đó là máy bàn, vâng, anh mày rậm đã đập bể cái màn hình máy tính đắt tiền chứa đầy những tấm hình eros thân yêu.
  “Cái gì thế, sao tự nhiên anh giật mình đến thế vậy, trước đây tôi cũng hay vào như vậy mà, hay là lại làm gì mờ ám nữa hả!!! Tôi cảnh cáo là không được đấy nhé!” America la lối và trong một phút giây nào đó nhớ tới những tấm hìn htrong chiếc USB thần kì của Norway, England lại phụt máu mũi không ngừng, để lại America xanh mặt tím mày lay anh mãi.
  “England!!! Lần này là anh tự đầu độc mình à!!! Này England!!!” Tiếng kêu vang trời của America cứ thế vang mãi, vang mại, xuyên suốt từng ngõ ngách torng căn nhà kiểu lâu đài của England, bay đi khắp màn đêm. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét